Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Hồi ức của cô gái làm nô lệ tình dục từ năm 7 tuổi


Xúc động trước cuộc đời đầy biến cố của Sreypov, một phóng viên người Mỹ đã quyết định đến Campuchia để trả lời cho câu hỏi của mình.


Dưới đây là những dòng tâm sự về chuyến đi đầy trải nghiệm ấy:


'Từ máy bay nhìn xuống, Campuchia trông như thể bị chìm trong bùn lầy, giờ đang là mùa mưa, máy bay của chúng tôi phải xuyên qua những đám mây đen, rồi đáp xuống một đường băng ở Phnom Penh.


Trên mặt đất, chiếc taxi của tôi phải cày qua những con phố bị ngập lụt, trông chúng như những con sông, cồng kềnh với những chiếc xe kéo cơ giới.


Xuống một con đường đất hẹp ở giữa thành phố, rồi leo lên một chiếc cầu thang quanh co hình xoáy ốc đến phòng của Sreypov, giờ đây là một cô gái hai mươi căng đầy nhựa sống.



Sreypov tại trung tâm tái hòa nhập cho những cô gái từng là nô lệ tình dục


Căn phòng tuềnh toàng và có chút gì đó hoang lạnh như chính quá khứ mà cô đang sợ hãi.


Cô ngồi trên giường và bắt đầu câu chuyện cuộc sống của mình, với sự giúp đỡ của một người phiên dịch tên là Chanthan Roeurn.


Cô buồn tủi và nhớ lại một tuổi thơ hạnh phúc, có cha mẹ yêu thương, 5 anh chị em và một ngôi nhà ở huyện Koh Thom, nơi gia đình cô sở hữu một cánh đồng lúa bạt ngàn.


Khi Sreypov 5 tuổi, cha cô mất. Đó cũng chính là bước ngoặt cuộc đời cô, người mẹ kia đã bán Sreypov cho một gia đình khác theo kiểu làm thuê.


Thời gian đó, cô bé ấy không đủ nhận thức để thấy được tương lai mù mịt đang chờ đợi. Và cứ thế, cô bị kéo tụt xuống sình lầy mà không có chỗ bám víu.


Cô bị bán từ nhà này sang nhà khác như một món hàng và rồi 'địa ngục trần gian', nơi nhà chứa là điểm dừng chân cuối cùng của Sreypov.


Nước mắt giàn giụa, Sreypov nói: 'Tôi bị nhốt trong căn phòng tối om và ẩm thấp với nhiều côn trùng bò qua lại.


Tôi đã khóc, cố gắng để đập cửa nhưng dường như vô vọng. Và đêm đầu tiên của cô trong nhà chứa đã trôi qua như vậy…'.



Ảnh minh họa.


Sreypov tội nghiệp phải phục vụ đủ loại đàn ông với tần suất 20 lần/ngày nhưng không hề biết cái giá cho sự trong trắng hay những lần bán thân sau này là bao nhiêu.



Mọi chuyện tiền nong đều bị chủ nhà chứa hớt tay trên mà không cần bất cứ lý do nào.


Với cô gái bé nhỏ Sreypov, có được miếng ăn và 'được' sống kiếp 'trâu ngựa' đã làm may mắn lắm rồi.


Những lúc ở một mình trong căn phòng kín như hũ nút bị khóa chặt và luôn có một gã bảo vệ trông coi, Sreypov chỉ mong có một phép màu đưa cô ra khỏi trốn này.


Một hôm, khi gã đàn ông mà Sreypov phải phục dịch đã vào phòng tắm mà quên không khóa cửa chính, Sreypov đã chạy nhanh ra khỏi phòng dù biết con đường bỏ trốn lắm gian nan.


Thật không may, khi vừa lao xuống tầng 1, bà chủ chứa xuất hiện cùng 2 tên cận vệ xông tới bắt trói Sreypov và bỏ đói cô 2 ngày sau khi hành hạ cô bé bằng ớt, roi điện và hãm hiếp.


Sau lần đó, không hiểu sao ý định chạy trốn luôn thường trực trong đầu Sreypov dù cô biết cơ hội rất mong manh.


Và kế hoạch chạy trốn tiếp theo đã được thực hiện bởi cô gái nghĩ rằng ở đây còn khốn khổ hơn chết.


Cơ hội làm lại cuộc đời đến với Sreypov khi cô gái 10 tuổi, tức là 3 năm sau cái ngày bị bán vào nhà chứa.


Lần này, cô lẻn phía cửa sau, chạy ra ngoài qua con ngách nhỏ. Trên đường chạy trốn, Sreypov va phải một người đàn ông.


Biết quay về chỉ còn đường chết, Sreypov đã cầu xin người đàn ông lạ mặt rồi kể lại mọi chuyện. Thật may mắn khi cuối cùng, anh ta đã đưa Sreypov tới đồn cảnh sát gần đó.


Sreypov giờ đã là một cô gái 20 tuổi căng tràn nhựa sống nhưng đôi mắt cô vẫn ẩn chứa nhiều u uất mỗi khi chợt nhớ đến những ngày tháng đáng quên trong cuộc đời.


Theo Bưu điện Việt Nam






Xã hội người đưa tin

via www.nguoiduatin.vn

http://www.nguoiduatin.vn/hoi-uc-cua-co-gai-lam-no-le-tinh-duc-tu-nam-7-tuoip1-a99886.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét